Một sáng thứ 7 mưa tầm tã, tôi mở máy tính và hoàn thành cấu hình nốt trang web blog này. Đây là bài viết đầu tiên của tôi sau rất nhiều lần trì hoãn trước đó. Bài viết này tôi sẽ không chia sẻ về điều gì cả, chỉ là ngồi viết lên những dòng suy nghĩ của mình trước khi thực sự dấn thân vào con đường viết lách. Tôi là một người rất thích viết, bởi vì khi viết tôi sẽ hệ thống lại được những gì mình suy nghĩ, những kiến thức , những kinh nghiệm mà mình đã đúc kết và học hỏi được. Điều đó sẽ giúp cho tôi phát triển mạnh mẽ hơn, và một điều mà viết lách đã đem lại cho tôi là có được một đời sống tinh thần tốt hơn. Lúc đầu chỉ là những dòng suy nghĩ được bày tỏ ra khi viết nhật ký hay những tấm ảnh được lưu lại cùng đôi dòng cảm xúc của những chuyến đi, tất cả những thứ đó đã thôi thúc tôi phải lập ra một blog để có thể chia sẻ cho nhiều người biết hơn và cũng như để tạo cho bản thân một động lực là viết nhiều hơn và trau chuốt hơn ngôn từ của mình, đồng thời cũng là nơi để tôi ôn lại những kỉ niệm của mình mỗi khi nhớ lại.
Viên gạch đầu tiên chắc chắn sẽ không phải là viên gạch đẹp nhất, hoàn mĩ nhất nhưng nó sẽ là viên gạch quan trọng nhất là một nền tảng để những viên gạch khác có thể nối tiếp vươn cao hơn, xa hơn nữa.
Đây là sẽ là bài viết để mỗi lần nản lòng, tôi sẽ nhìn lại để nói với bản thân rằng lý do bắt đầu của mình là gì.
Không cần màu mè, không cần sang trọng, mọi thứ hãy đến một cách nhẹ nhàng nhất có thể và nó sẽ chạm đến trái tim của mỗi con người
WANDERTIAN